xuyên lục địa - xuyên thế giới - kết nối bạn bè
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

xuyên lục địa - xuyên thế giới - kết nối bạn bè


 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập


Câu chuyện mùa thu Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down
Thu 25 Jun 2009, 17:11
Scientist
[...My Name Is...]
Câu chuyện mùa thu CatlScientistCâu chuyện mùa thu Catr

Founder Founder
Nhấn Vào Đây Để Thông Tin
 

Câu chuyện mùa thu Vide

Bài gửiTiêu đề: Câu chuyện mùa thu

Nguồn:http://xuyenlucdia.8forum.info/t846-topic

Tiêu đề:Câu chuyện mùa thu

[X]uyenlucdia [F]orum - Where Friends Connect



Thu đã về từ lâu, nhưng sao hôm nay thu đến thật rõ, và cũng thật khẽ. Những làn gió thổi mạnh mà ta lại không có cảm giác như đang táp vào mặt, không một chút gì khó chịu. Nó như một làn hơi lạnh từ từ phả nhẹ vào từng giác quan làm ta sởn gai ốc. Đúng là cái se sắt của mùa thu.

Ngồi bên cửa sổ, gác lại bài kiểm tra nó về nhà khô khan để thả hồn theo làn gió. Từng cơn lùa qua khe cửa, khe khẽ thổi vào mái tóc dài của nó. Và nó cảm thấy thật bình yên! Cái cảm giác đã lâu lắm nó không có được.

Dường như khi lòng người không vướng bận điều gì họ trở nên bãng lãng hơn, hãy chú ý đến sự thay đổi của mọi vật xung quanh, chú ý tới từng chi tiết nhỏ nhất. Nó thấy mình bình thản lạ lùng!

Chỉ trước đây một tuần thôi, nó bị trầm cảm, tinh thần bị khủng hoảng. Nó sống trong sự giằng xé khổ sở, nó vừa muốn níu giữ, nhưng lại muốn chối bỏ tình cảm đang nhen nhóm trong lòng nó. Dứt bỏ hay không thể???... Nó chưa sẵn sàng cho một tình yêu? Có lẽ vậy. Đối với nó yêu là cái gì thật mạo hiểm, nhưng đó chưa phải là điều nó sợ nhất. Cái đáng sợ nhất đối với nó là nó và hắn không thể đi đến cuối con đường, chợt nhớ đến câu thơ:

Em đã đi và giờ em ân hận
Không phải vì em sợ những gian lao
Cũng không phải vì gai cào em rớm máu
Mà vì anh bỏ chạy cuối con đường…

Nó sợ khi không là gì của nhau mà mỗi ngày đều phải lên lớp, và lại phải gặp hắn. Đó giống như sự tra tấn về tinh thần, điều ấy còn khủng khiếp hơn trong mùa đông giá lạnh mà không có áo rét mặc... Nó nghĩ vậy! Và…

Nó nói với hắn đúng 12h đêm nó sẽ gửi cho hắn một tin nhắn quyết định rằng: “Chúng ta không là gì của nhau. Mặc dù trong sâu thẳm đâu đó của tâm hồn vẫn có âm thanh ngân lên rằng: Mày không thể làm thế được, nhưng rồi con tim vẫn thua lý trí, bởi con tim yếu mềm còn lý trí thì mạnh mẽ. Lý trí nó bảo Nếu không nghe lời nó thì mày sẽ đau đớn gấp nhiều lần bây giờ. 10h30 hắn gọi cho nó và đề nghị gặp nó ngay bây giờ. Nó biết rằng nếu gặp hắn thì mọi quyết tâm của nó sẽ tan thành mây khói, không thể! Không được phép… Và nó đã cao giọng nói tỉnh bơ với hắn rằng có việc gì đâu mà phải gặp? mặc dù hai con mắt đã dâng đầy ngấn lệ. Nó tắt điện thoại để mọi dư âm về cuộc nói chuyện không ngoài gì khác là một sự dứt khoát không thương tiếc!

Nó nghĩ không biết ngày mai lên lớp sẽ thế nào? Khi vô tình bắt gặp ánh mắt của hắn đang nhìn mình với những tia sáng mơ hồ, yếu ớt, nghi ngờ, oán trách, dò xét và đau đớn kia?...

Rồi ngày ấy cũng đã đến!

Hắn đứng ngay ở cầu thang, cứ đứng, không làm gì và cũng không biết là hắn định làm gì? Nó biết hắn nhìn nó và nó thì thản nhiên cúp chiếc ô lại, đi thẳng lên lớp, thật bình thản, tự tin như không có ai ở đó và chưa từng có chuyện gì xảy ra với nó.

Nó thấy tim đập mạnh và hơi run run… Nhưng rồi cái lần khó khăn nhất nó đã vượt qua được. Nó biết cả hai đều đau đớn, đều cảm thấy như mình mất đi một cái gì đó mà mình vô cùng yêu quý, và đều muốn níu giữ… Nhưng nó cứ khắc khoải một điều là tình yêu sinh viên có bao giờ đến được với nhau đâu nên nó phải quyết định thôi... Biết làm sao?

Nó cũng không ngờ mình mạnh mẽ đến vậy, hình như suốt một tuần qua nó trở nên vô cảm, thờ ơ với mọi thứ xung quanh, cuộc sống thật nhàm chán, lên lớp thật vô vị, nó không biết điều có ý nghĩ nhất đối với nó là gì nữa?

Và hôm nay, bỗng dưng nó tìm lại được cảm giác, nó thấy yêu mùa thu, cuộc sống có phần hay ho, đáng yêu đến từng chi tiết.

Chiếc chong chóng mà nó thường gọi là chong chóng tình yêu ở cuối giường gần cửa sổ quay tít, cũng giống như guồng quay của cuộc sống, nhưng khi không có gió nó yên lặng lạ lùng. Cũng giống như lúc này đây, nó cũng đang sống chậm lại để tìm thấy những khoảng lặng của cuộc sống… để mọi thứ trở nên cân bằng. Nó vẫn chưa tìm ra điều gì có ý nghĩa nhất đối với nó bây giờ, nhưng nó biết chắc chắn rằng nó vẫn giữ được cho mình một tình bạn với một cái gì thầm kín đằng sau tình bạn ấy được cất giấu sâu trong tâm hồn. Nó thấy vui. Có lẽ giờ với nó thế là đủ… gió vẫn thổi, thu vẫn rõ nét…

Nguồn vietbao.vn


Bài viết này của Scientist. Nếu thấy hay thì nhấn "Cộng" cho Scientist nhá ^^

Thông điệp:

****************Hãy cùng chia sẻ với bạn bè bằng cách ****************


Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!




https://xuyenlucdia.forumvi.com

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang

Câu chuyện mùa thu

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc.
* Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết.
* Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấnđề thì bấm A/a trên phải khung viết bài
Permissions in this forum: Bạn không có quyền trả lời bài viết
xuyên lục địa - xuyên thế giới - kết nối bạn bè :: (`'•.(`'•.Nơi giải trí.•'´).•'´) :: Truyện Ngắn -